Vân Thước cười nhẹ: "Ta có cảnh giới Kim Đan mà mi chỉ là Trúc Cơ, đấu thế này không công bằng với mi."
Vừa rồi nàng cố ý dùng kiếm quyết chèn ép Diệp Kiều. Mỗi lần xuất chiêu đều vờn như mèo vờn chuột, chừa không gian cho Diệp Kiều tránh đòn rồi lại bổ cho nàng ta một kiếm. Cách thức này khiến Vân Thước cảm thấy thích thú vô cùng.
Nhưng không biết tại sao Diệp Kiều bị ép vào thế chật vật nhưng vẫn cười được.
Diệp Kiều xoa nhẹ vào đan điền đang xao động. Cảm thấy mọi thứ đã vào guồng, nàng thở nhẹ một hơi: "Mi nói đúng."
Thiếu nữ bình tĩnh gật đầu.
"Trúc Cơ đánh với Kim Đan đúng là hơi chênh."
Trên xiêm y Diệp Kiều có vài vết cắt, tay áo cũng bị rách vài chỗ. Nàng bình tĩnh dùng tay áo lành lặn lau vết máu trên khóe miệng, sau đó mỉm cười.
Phải cho Vân Thước chiêm ngưỡng thế nào là đột phá tại chỗ.
Kim Đan giao đấu với Kim Đan. Thế này chắc vừa trình rồi nhỉ?
Sau khi tấn lên cảnh giới Kim Đan, mọi sự mệt mỏi đều thành hư vô. Diệp Kiều vận dụng Đạp Thanh Phong dịch chuyển ra sau lưng Vân Thước, vung Ố Dề vào ót nàng ta: "Trúc Cơ không được thì Kim Đan nhé?"
Diệp Kiều vốn không định đột phá trong bí cảnh. Ngoài việc lo ngại về vấn đề lôi kiếp sẽ kéo dài nhiều ngày, nàng còn băn khoăn về các đệ tử chân truyền đang thi đấu trong bí cảnh. Nếu nàng đột phá tại đây, những người khác sẽ bị vạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ky-cuu-tong-mon-thuc-thu-nhat-choi-xo-la/3491324/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.