Thứ bán đứng đồng đội như Vân Thước bị hắn đạp một cái còn nhẹ chán!
Vừa rồi tên ma tộc kia đánh Sở Hành Chi rất tàn nhẫn, hắn không thèm hé răng nói một tiếng nào. Kết quả, hắn đỡ được đòn đánh của kẻ địch nhưng không đỡ được đòn phản bội của Vân Thước!
Thương hoa tiếc ngọc là chuyện mà các tu sĩ khác xem xét. Vợ của kiếm tu là kiếm, hắn cóc cần quan tâm xem xét! Một đạp vừa rồi hắn không thèm giảm lực. Vân Thước kêu thảm thiết. Bụng nàng đau điếng, mặt trắng bệch, đáy mắt hàm chứa hận thù chưa kịp che giấu.
"Sở Hành Chi." Diệp Thanh Hàn lên tiếng: "Chuyện còn chưa đến lượt đệ động thủ."
Chuyện Vân Thước hành xử không đúng sẽ có các trưởng lão và tông chủ xử trí, trách phạt. Sở Hành Chi tự mình động thủ dễ bị các tu sĩ bên ngoài đàm tiếu, trách móc.
Mặt Sở Hành Chi hòa hoãn lại. Hắn hiểu, đại hội là một chuyện, các đệ tử tông môn lợi dụng đánh nhau sẽ bị phán xét là đạo đức có vấn đề lại là một chuyện khác. Nhưng hắn nhịn không được: "Là nàng ta chọc điên đệ!"
Ngậm miệng, mở miệng đều là linh căn hư tổn, làm như nàng ta yếu thì nàng ta có quyền làm sai vậy đó!
Đệ tử chân truyền, vị thế cao, trọng trách lớn! Nhìn Diệp Kiều người ta kìa! Lúc cần lười sẽ lười, lúc cần nghiêm túc sẽ nghiêm túc, hành động đáng tin, chưa từng kéo chân đồng đội!
"Tống Hàn Thanh." Sở Hành Chi nói kháy: "Nàng ta thẳng niêu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ky-cuu-tong-mon-thuc-thu-nhat-choi-xo-la/3433676/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.