Khi Mộc Trọng Hi đi ra bí cảnh đã nhìn thấy rất nhiều đệ tử chân truyền vây quanh Diệp Kiều. Hắn cúi đầu nhìn ngọc giản. Quả nhiên, tông môn nhà mình đã đứng nhất.
Hắn lập tức gào to: "Dạt ra, dạt ra! Quán quân đến đây! Dạt hết ra cho mị nào!"
Mộc Trọng Hi chạy thẳng về phía trước, ủi luôn những người chắn đường khiến các đệ tử tông môn khác sợ hãi tránh xa.
Hắn thuận lợi đi vào bên trong đám người, cứu Diệp Kiều và Minh Huyền ra ngoài.
"Khi nào chúng ta có thể cho bọn họ một trận nhớ đời hả huynh?" Sở Hành Chi nghiến răng, oán hận. Hắn cay đám Trường Minh Tông từ lâu lắm rồi. Mưu mẹo thì không bì được, nhưng đấm nhau chắc không thua bọn họ đâu nhỉ?
Diệp Thanh Hàn trầm mặc, hắn nhìn thoáng qua Diệp Kiều, ngữ khí nhàn nhạt: "Chờ đến phần thi đấu cá nhân là được."
Đến lúc đó, không riêng gì các đệ tử chân truyền mà cả tán tu cũng sẽ tham gia. Cuối cùng sẽ chọn ra mười người mạnh nhất để bước vào Hầm Kiếm chọn kiếm.
Các đệ tử chân truyền của Vấn Kiếm Tông đều không có kiếm bản mạng. Tất cả bọn họ đều chờ đến lúc bước vào Hầm Kiếm để chọn kiếm, cho nên năm trong số mười người top đầu phải có bọn họ.
Năm phần còn lại sẽ chia cho các tông môn hoặc tán tu khác.
Phần thi đấu kiếm cá nhân, tất cả các kiếm tu đều tham gia, lúc đó có thù báo thù, có oán báo oán.
Trận đấu thứ ba đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ky-cuu-tong-mon-thuc-thu-nhat-choi-xo-la/3373492/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.