Chúc Ưu cạn lời với đám người không đứng đắn này.
"Có đánh không thì bảo?" Nàng rút kiếm, mặt lạnh như tiền: "Nhị sư huynh, đừng để hắn chọc giận."
Nàng không có thiện cảm với đệ tử của Trường Minh Tông. Trận thi đấu thứ hai bọn họ đứng chót cũng vì Diệp Kiều bày trò đánh lén khiến bọn họ bị loại toàn đội.
Kẻ thù gặp mặt, không gai mắt đấm nhau thì thôi, đâu cần phải mồm mép đê tiện như Minh Huyền?
Mộc Trọng Hi đi đến bên cạnh Minh Huyền, hắn lên tiếng thương lượng: "Mới ngày đầu tiên thôi mà, đừng vội đánh đánh chém chém như thế, chúng ta có thể thương lượng hữu nghị mà."
Chúc Ưu tu vi sơ kỳ Kim Đan, Sở Hành Chi tu vi trung kỳ Kim Đan, nếu bọn họ đánh nhau, rất khó nói chắc rằng ai sẽ thắng ai.
Bí cảnh luôn xuất hiện những tình huống bất ngờ, ai biết tiếp theo sẽ gặp phải ai. Đánh nhau bây giờ tức là hại người mà chẳng ích ta.
Sở Hành Chi đang giận dữ, sao có thể bình tĩnh thương lượng với bọn họ.
Kiếm khí lạnh lẽo xẹt qua, nhắm thẳng về phía Minh Huyền. Kiếm ý mạnh mẽ, khí thế hung mãnh, bùa Kim Cang trong ngực áo Minh Huyền tức khắc rách làm hai.
Minh Huyền lùi về sau hai bước, mặt trầm lại.
Sở Hành Chi: "Cũng chỉ đến thế mà thôi."
"Mi là trung kỳ Kim Đan lại đi đánh một sơ kỳ Kim Đan, còn không ngượng miệng đi chế giễu người ta?" Mộc Trọng Hi không cam lòng yếu thế, vung kiếm trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ky-cuu-tong-mon-thuc-thu-nhat-choi-xo-la/3352895/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.