Vừa báo danh nhập môn đã ngã lủng núi. Hai tháng tiếp theo chây lười suốt ngày chỉ ăn với ngủ. Sau đó không biết tại sao lại được chọn làm đệ tử chân truyền. Mới nhậm chức đệ tử chân truyền được mấy tháng đã đốt cháy tàng thư các.
Đây đúng là một nhân vật truyền kỳ!
Chu Hành Vân lâm vào trầm tư. Bọn họ thu được một tiểu sư muội hay tai họa di động? Không biết đâu mà lần!
Ở diễn biến bên này.
Diệp Kiều và Minh Huyền cùng đi đến cấm địa. Nơi này là nơi tổ sư gia Trường Minh Tông phi thăng. Nghe đồn ở bên trong có rất nhiều bảo vật nên mới biến thành cấm địa.
Ở giới tu chân, từ trước đến nay cơ hội và nguy cơ luôn tồn tại song song với nhau.
Diệp Kiều chỉ muốn chép sách, không có ý định không tự lượng sức mình đi tìm bảo vật.
Từng ngọn núi, dòng sông ở đây đều góp phần tạo nên vẻ đẹp thần bí của nơi này. Thay vì gọi là cấm địa, nơi này càng thích hợp làm nơi yên tĩnh để tu luyện.. Khí linh ở đây quá nồng đậm, cực kỳ thích hợp bày trận tụ linh.
Khi hai người bước vào cấm địa, bên trong đã có người đang ngồi.
Bóng dáng ấy rất quen mắt.
Diệp Kiều tập trung nhìn kỹ. Đây chẳng phải là vị tam sư huynh dấu yêu của nàng sao?
Tiết Dư nhìn thấy hai người tiến vào, lập tức nhiệt tình vẫy tay: "Ấy, sao hai người lại vào đây?"
Đây chính là cấm địa, bình thường chỉ có đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ky-cuu-tong-mon-thuc-thu-nhat-choi-xo-la/2757581/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.