Editor: ToujiFuu (Đông Chí Phong)
***
Đỗ Như Phượng đương nhiên biết nhân vật mấu chốt trong việc mình có thể cùng ca ca một chỗ hay không là Nam Cung Thiên Mạc, chớp chớp mắt, điềm đạm đáng yêu mà nhìn Nam Cung Thiên Mạc, thấp giọng cầu xin nói: “Cốc chủ, coi như là ngươi thương xót thương xót Phượng nhi đi được không? Thật sự Phượng nhi không muốn cùng phụ thân bọn họ cùng một chỗ. Phượng nhi cam đoan, tuyệt đối sẽ nghe lời ngươi nói, sẽ không gây sự với ngươi!” (=.=! Em chỉ cần có mặt đã là gây sự rùi!)
Trong lòng Liễu Như Phong đau buốt, mình còn nhỏ ly khai mẫu thân, mẫu thân hôn mê bất tỉnh toàn bộ đều dựa vào một mình muội muội mới năm tuổi chiếu cố. Từ khi Liễu Như Phong tái kiến muội muội, lòng áy náy không thể tận hết trách nhiệm làm huynh trưởng vẫn nghẹn ở ngực. Lúc này làm sao còn có thể nhìn muội muội khổ sở như thế?
“Cốc chủ, thuộc hạ có thể đem dung mạo muội muội thay đổi, có thể hay không......” Liễu Như Phong nghĩ nghĩ, khẩn cầu mà nhìn Nam Cung Thiên Mạc.
Trong lòng Nam Cung Thiên Mạc bốc hỏa, không khỏi âm trầm hạ sắc mặt, nói: “Hồ nháo! Loại thời điểm này, là lúc có thể tùy hứng làm bậy sao? Thương Khung sơn trang bị hủy trong lửa, nếu Đỗ cô nương đi theo chúng ta, một khi hành động, bị người nhận ra, chỉ sợ chúng ta sẽ lập tức trở thành mục tiêu công kích! Như Phong, ngươi cùng ta ngược lại có thể sẽ không có việc gì, nhưng ngươi như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-kiem-long-phong/3139123/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.