Editor: ToujiFuu (Đông Chí Phong)
***
Nếu hiện nay Văn Lôi ở bên Văn An, có lẽ nếu có tình huống gì, Văn Lôi cũng có thể thỉnh đại phu chữa trị kịp lúc!
Đỗ Thương Sơn vui mừng nói: “Văn Lôi vẫn nhớ đến thương thế của đại ca hắn, đây là chuyện tốt! Hai huynh đệ bọn họ, có thể thân cận như thế, ta cũng yên tâm!”
“Không phải, trang chủ......” Trên mặt Trần Đông là vẻ khó coi, muốn nói lại ngừng.
Đỗ Thương Sơn nhìn nhìn Trần Đông, giận tái mặt, nói: “Còn có chuyện gì? Ngươi đã đến đây, hẳn là muốn nói cho ta biết điều gì?! Ấp a ấp úng như vậy là người của Thương Khung sơn trang ta sao?”
Trần Đông ngừng lại một chút, thấp giọng nói: “Thuộc hạ cũng không biết nên nói như thế nào, thỉnh cầu trang chủ, không nên kinh động bất luận người nào, cùng thuộc hạ đi Lạc viện một chuyến trước! Trang chủ sẽ hiểu được!”
Đỗ Thương Sơn nhíu mày nhìn Trần Đông, đây là ý tứ gì? Trần Đông này đi theo Văn An, hẳn là cũng đã được bảy, tám năm, cũng coi như là tâm phúc của Văn An, chẳng lẽ Văn An có chuyện muốn âm thầm nói cho mình?!
Bất quá cứ đi xem thử cũng không sao, ở thư phòng lo lắng nhi tử như vậy, không bằng đến nhìn hắn một chút cũng yên lòng!
Đỗ Thương Sơn nghĩ, đứng lên, nói: “Cũng tốt.”
Hai người ra khỏi thư phòng, đi hướng Lạc viện.
※※※
Lúc này tại vùng tiếp giáp giữa Hà Nam cùng Hồ Nam, trong một thôn trang nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-kiem-long-phong/3139096/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.