Editor: ToujiFuu (Đông Chí Phong)
***
Thời gian chỉ còn một năm……
“Công tử, công tử……”
Thanh âm trầm thấp dễ nghe, Liễu Như Phong?
Nam Cung Thiên Mạc đột nhiên thanh tỉnh, thất thần đến tận bây giờ! Đúng là quá sơ suất, hay là đã đối y quá quen thuộc?
Nghiêng đầu nhìn lại, Liễu Như Phong một thân trường bào màu xám đứng ở bên cạnh, trên mặt dẫn theo nhiều điểm sầu lo.
“Đã trở lại?!” Nam Cung Thiên Mạc đạm đạm nói một câu.
“Vâng!” Liễu Như Phong hơi hơi chần chừ, nói: “Nếu công tử thấy mệt, hay là trở về phòng nghỉ ngơi đi!”
Nam Cung Thiên Mạc không trả lời, chỉ cúi đầu, trầm mặc, chậm rãi nói: “Trong các huynh đệ, ta có hình dáng giống phụ thân nhất! Kể từ lịch đại Tuyệt Cốc tới nay, cũng là người có tiến độ tu luyện Tuyệt Thiên thần công nhanh nhất……”
“Công tử……” Liễu Như Phong khẩn cấp gọi một tiếng……
Nam Cung Thiên Mạc ngẩng đầu, nhìn đình lương liếc mắt một cái, nhìn Liễu Như Phong, cười cười nói: “Không sao! Đều là người một nhà!”
“Vâng! Thuộc hạ lo lắng nhiều!” Liễu Như Phong khom người thi lễ.
“Cho nên, phụ thân đối ta luôn luôn sủng ái có thừa, đặc biệt đem ta liệt vào Tuyệt Cốc Đệ Tứ công tử.” Nam Cung Thiên Mạc một bên nhớ lại, một bên cực thong thả tự thuật, “Phụ thân thường nói, ta là thiên tài võ học, ta là kiêu ngạo của hắn! Mặc dù không dám nói hậu vô lai giả, nhưng vẫn có thể nói là tiền vô cổ nhân!” (Người ta thường nói ‘ Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả ‘ ý chỉ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-kiem-long-phong/116988/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.