Editor: ToujiFuu (Đông Chí Phong)
***
“Công tử? Công tử? Ngài làm sao vậy?”
Thanh âm kêu gọi lo lắng vang lên, kéo thần trí gần như phát cuồng của hắn quay trở lại, Nam Cung Thiên Mạc phát hiện bản thân chỉ qua một hồi, đã ra mồ hôi toàn thân, thở hổn hển, quay đầu nhìn chằm chằm người bên giường. Người đó, cư nhiên không ly khai sau khi mình đã buông tay.
Nam Cung Thiên Mạc nghĩ, biểu tình hiện tại của bản thân nhất định vặn vẹo rất dữ tợn, trong nháy mắt đối diện ánh mắt tràn ngập sát khí của mình, rõ ràng Liễu Như Phong đã rùng mình một cái, nhưng không đào tẩu, chỉ rũ mắt, yên lặng mà quỳ bên giường.
Ánh nến không biết từ khi nào đã tắt, trong phòng một mảnh hắc ám, Nam Cung Thiên Mạc trầm mặc nhìn nhìn Liễu Như Phong, chậm rãi tỉnh táo lại, sự tình còn cần kiểm chứng thực hư, nhưng quan trọng nhất hiện nay là người trước mắt này! Mẫu thân đã một năm nay không đến, trong viện chỉ có một mình y, là tai mắt? Hay là vì đã điên bốn năm, nên yên tâm? Hay là… Nhưng bất luận thế nào, bản thân hiện tại thế đơn lực mỏng, muốn sống sót, muốn biết rõ chân tướng, phải tiếp tục giả điên, nhưng hiện tại, người trước mắt này, đã biết hắn thanh tỉnh… Nếu bị người muốn hại hắn biết được…
Thận trọng hồi tưởng lại một năm vừa qua, người này ngoại trừ thỉnh thoảng biến mất vài ngày, phần lớn thời gian vẫn ở bên cạnh hắn, cũng không có hành động gì cổ quái, sau vài lần phát hiện trong cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-kiem-long-phong/116978/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.