Tiết trời gần đến tháng chạp tựa như lúc nào cũng bao trùm trong màn sương mù, xám xịt.
Tiết Diệu Dẫn phải vất vả lắm mới chờ được một ngày trời sáng nắng trong, đóng gói hết đồ đạc đã mua từ trước đi thăm Phù Đại.
Sau khi Phù Đại hạ sinh, trên người Tưởng Sở Phong liền bộc lộ rõ rành rành cái mác ‘nhị thập tứ hiếu’, không chỉ giảm hơn nửa số buổi xã giao, mà ngay cả những việc công vụ cũng đưa phân nửa về nhà xử lý.
Lấy điều kiện của Tưởng Sở Phong mà nói, thì trong nhà không thiếu người hầu, thế nhưng từ đó đến nay anh ta tự tay làm không biết mệt, đống người hầu trong nhà đôi lúc lại không có đất dụng võ.
Tiết Diệu Dẫn thấy Tưởng Sở Phong đang dùng một tay ôm con gái rượu của mình, thành thạo đổi tã, thay xong đâu ra đấy, không khỏi tặc lưỡi với Phù Đại: “Không thể tưởng tượng ra được Cửu gia lại cẩn thận thế này đấy.”
Trên mặt Phù Đại đượm ý cười, nhưng giọng điệu lại ra chiều ghét bỏ: “Anh ấy ấy à, còn phiền hơn mấy bà mẹ già cơ!”
Tiết Diệu Dẫn luôn biết cái danh Tưởng Cửu gia của Hồng Môn, người này đã hành tẩu hai chốn hắc bạch, nên nhìn cảnh này thì không khỏi thấy kinh ngạc và bất ngờ. Tiết Diệu Dẫn âm thầm cảm khái ma lực của tình yêu, rồi không khỏi nghĩ đến Thẩm Đạc, nỗi chờ mong trong lòng vô thức cũng tăng lên gấp đôi.
Có Tưởng Sở Phong sắp xếp, đương nhiên Phù Đại được săn sóc rất tốt. Đồng dạng, hai đứa bé cũng vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-khong-the-ta/934677/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.