Thẩm Đạc chạm vào chân tâm đã ướt đầm đìa của cô, nghe được những lời nói to gan lớn mật ấy thì càng thêm đỏ mắt, lập tức đổi khách thành chủ, nhấc hai chân của cô quàng qua hông mình, đặt lên trên ván cửa vừa cởi lưng quần. Món đồ sưng to không chịu nổi ấy đang thảm thiết kêu gào đòi chui vào trong động, Thẩm Đạc nắm phần quy đầu cò cọ ngoài miệng huyệt ướt át, vòng eo dùng sức một chút, thong thả đẩy về phía trước.
Có tác dụng của thuốc, miệng huyệt trơn tru càng dễ bề di chuyển, tuy rằng vẫn căng trướng khó chịu như trước, nhưng đã không còn khô khốc như lần đầu.
Tiết Diệu Dẫn nắm chặt cổ áo của Thẩm Đạc, dùng sức nâng người lên không dám hạ xuống.
Bận tâm cho khả năng đón nhận của Tiết Diệu Dẫn nên Thẩm Đạc vẫn không dám lỗ mãng, cây hàng thô cứng to lớn từng chút, từng chút, chầm chậm xâm nhập, cứng rắn kéo cho khoái cảm dâng lên không dưới một lần.
Hai người cảm nhận được thân thể dần dần hòa hợp, hô hấp hỗn loạn, những tiếng kêu rên thở gấp quyện vào nhau.
Chuyện thế này chỉ cần có màn dạo đầu thì phía sau đều làm rất tự nhiên. Dưới sự ma sát lẫn nhau, con dã thú ban đầu bị chặn ngoài cửa mình không xâm nhập vào được, bấy giờ đã có thể đi vào nguyên cây lút cán.
Thẩm Đạc nghẹn mấy ngày nay quả thật là quá sức mình, cảm nhận được lỗ chuông hé mở đang chống vào sâu bên trong nhụy hoa, trong lòng thầm than thở, động tác cũng theo đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-khong-the-ta/934670/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.