Edit + Beta: Hwan
***********
Lưu Vân đang muốn triệu hồi lôi điện đến đập nát điện Diêm Vương, bỗng nhiên cảm thấy có ai cầm tay mình, hắn cúi đầu nhìn, phát hiện Hàn Yên với sắc mặt tái nhợt đang đè lại tay hắn.
Lưu Vân luống cuống, vội vàng hỏi: “Em sao rồi?”
“Em đau đầu, em ghét tiếng sấm!” Hàn Yên nhíu mày nói.
Nghe nó nói như vậy, Lưu Vân buông tay, vội ôm lấy nó, bay ra điện Diêm Vương.
“Bây giờ có đỡ hơn chưa?” Lưu Vân một bên ấn ấn huyệt thái dương cho nó, một bên áy náy hỏi.
“Rồi.”
“Xin lỗi, ta không biết em không thích tiếng sấm.”
Hàn Yên lắc đầu, có chút hoang mang nói: “Trước kia em không có sợ tiếng sấm, nhưng tiếng sấm vừa rồi làm cho em cảm thấy khó chịu.”
Lưu Vân không có nhiều lời, tiếp tục giúp nó ấn ấn huyệt thái dương, đồng thời đem chuyện nó không thích tiếng sấm ghi tạc trong lòng.
Huyền Tinh bọn họ lúc này mới từ trong đống bụi mù của điện Diêm Vương chạy ra.
“Tại sao ngươi dùng sét đánh chúng ta?” Yến Sở tức giận hỏi.
Lưu Vân hừ một tiếng, không có trả lời.
“Nếu hắn thật sự muốn dùng sét đánh chúng ta, ngươi nghĩ rằng chúng ta có thể tránh sao?” Huyền Vân một bên vỗ bụi đất tên người, một bên nói, “Điện Diêm Vương bây giờ chỉ là một cái hố thôi, đã là tốt lắm rồi.”
Yến Sở nghẹn lời.
Cảm thấy tốt hơn rồi Hàn Yên kéo tay Lưu Vân, nghi hoặc khó hiểu hỏi: “Tại sao anh tức giận?”
Hàn Yên mặc dù không biết xảy ra chuyện gì, nhưng trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ho/1216824/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.