“Làm ơn... Không cần... Ta thật sự không biết...” Hoàng Sâm cầu xin, hắn không muốn chết a.
“Nói ra, ngươi cũng không biết tiểu nam hài kia lại biến thành nam nhân của ta, ý ngươi là vậy?” Mộc Tín Xa đem súng để trên trán hắn, chỉ cần y ấn cái móc, tên làm Anh Dạ Mạc hận đến thấu sẽ tiêu thất.
Hai tay y sớm đã dính máu, đã giết rất nhiều người, nhưng Anh Dạ Mạc là khác biệt, không tất yếu vì người như thế làm dơ tay, sau này chỉ cần tùy tiện thả tin tức cho Anh Dạ Mạc biết Hoàng Sâm đã chết là được rồi.
Như vậy, y sẽ không cần quan tâm nữa.
Cũng có thể yên tâm hướng xuống địa ngục sâu thẳm......
“Thật sự... Đừng mà...” Hoàng Sâm trước cái chết ra sức vùng vẫy, hắn không ngừng vặn vẹo thân thể trói buộc.
Mộc Tín Xa hừ lạnh một tiếng, cừu nhân của Anh Dạ Mạc chính là cừu nhân chính mình, y tính toán lập tức tiễn y đi hoàng tuyền.
“Dừng tay, Tín Xa!”
Cửa đột nhiên bị đá văng, Mộc Tín Xa không thể tin được y cư nhiên nghe thấy thanh âm Anh Dạ Mạc? Theo hướng thanh âm truyền tới, rõ ràng là Anh Dạ Mạc, đúng vậy, hắn... Sao lại ở đây?
Anh Dạ Mạc xông lên phía trước, một phen cướp khẩu súng trong tay Mộc Tín Xa, lại nhìn nam nhân trước mắt, sửng sốt, chính là người hắn tìm.
Nghiêm thúc nói cho hắn, Mộc Tín Xa vì hắn báo thù, cho nên vẫn không dư di lực giúp hắn tìm người. Nhưng lão hy vọng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-tap-trung/1965331/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.