Một tháng qua, Mộc Tín Xa dừng mọi hoạt động, ngay cả bang phái cũng không quan tâm, nếu không phải có Nghiêm thúc trung thành giúp y chống đỡ, chỉ sợ sẽ xảy ra bạo động.
Tìm Mộc Tín Vọng nhiều thời gian như vậy, dùng nhiều thời gian giúp Mộc Tuyển Bang phát triển, nhưng hiện tại y lại cảm thấy mất đi phương hướng.
Y không biết kế tiếp nên làm gì? Cũng không biết y nên làm gì?
Có đôi khi, hắn lại nhớ tới Anh Dạ Mạc, nhớ thanh âm của hắn, nhớ biểu tình bị chính y đùa đến không biết làm sao, nhớ hắn ôm y, hôn hôn y thật ấm áp.
Không biết hắn hiện tại đang làm gì? Rất hận y khi vứt bỏ hắn?
Không phải có người luôn muốn thế sao? Cho dù không thương chỉ còn lại hận cũng tốt, ít nhất có thể khiến người kia cả đời đều quên không được ngươi.
Nhưng Mộc Tín Xa không muốn như thế, y hy vọng Anh Dạ Mạc hoàn toàn quên được y, đừng nghĩ tới người làm bẩn ký ức của hắn.
Có đôi khi, y lại rất muốn hết, dù sao trên đời này cũng không có gì đáng giá để y lưu luyến hoặc kiên trì. Mỗi khi y có loại ý niệm trong đầu này trong đầu, Nghiêm thúc tổng hội nói cho y hết thảy đã qua, ngàn vạn lần nên bỏ đi.
Thật vậy chăng? Chỉ cần kiên trì sẽ có hy vọng sao? Ngay cả chính y cũng không thể xác định, vì sao Nghiêm thúc có thể khẳng định được?
Nếu thật sự đã qua, vậy y vì sao một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-tap-trung/1965318/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.