( Ân ~, chương này y là a Xa, còn hắn là a Vọng/ …)
“Ngươi là... Tín Xa...?” Mộc Tín Vọng ngẩng đầu, thấy người vào cư nhiên là Mộc Tín Xa?
Mộc Tín Xa trong trí nhớ của hắn không giống nhau. Trong ấn tượng của hắn là Mộc Tín Xa để tóc ngắn, hiện giờ lại để quá dài, năm đó để tóc ngắn y thoạt nhìn cũng đã đủ xinh đẹp, không nghĩ tới qua vài năm sau, y càng thêm xinh đẹp động lòng người, hơn nữa màu tóc phấn hồng kia, thật sự làm người ta rất khó dời tầm mắt.
Đối với một tội nhân như hắn mà nói, lực hấp dẫn của Mộc Tín Xa không giảm, ngược lại càng thêm gấp bội.
Thiên hạ hắn quen thuộc mê luyến, giờ phút này lại dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn mình, trên người cũng không nhừng tản mát ra hơi thở rét lạnh.
Y như vậy, đối Mộc Tín Xa mà nói là rất xa lạ.
“Không được gọi tên ta, ngươi không có tư cách kia.” Lời của Mộc Tín Xa, làm hiện tại người ta có thể thấy được lạnh như băng.
“Thật không nghĩ tới chính là đệ...” Mộc Tín Vọng thật không ngờ, người một mực tìm hắn cư nhiên chính là Mộc Tín Xa? Y không phải hận đến không muốn gặp hắn sao?
Mộc Tín Xa không đáp lại hắn, chỉ kéo ghế ngồi trước mặt hắn, vắt chân trước ngực, một bộ tư thái lãnh ngạo.
Đối diện Mộc Tín Vọng cũng đang ngồi trên ghế, bất quá chính xác mà nói, là bị trói vào ghế không thể động đậy.
“Đệ... Mấy năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-tap-trung/1965312/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.