Mà Anh Dạ Mạc hiện tại, lúc nói chuyện đôi khi cảm giác được y rất lạnh đạm, có lẽ bởi vì y không hiểu được cách biểu đạt? Hơn nữa người ngoài cũng không giống huynh đệ trong nhà, nguyện ý yêu thương y, thường thường gặp được cá tính lãnh đạm của y, vấp váp muốn khai toả, căn bản không có khả năng tiếp cận y.
Cho nên chỉ trong đoạn thời gian ngắn mà y đã dỡ tâm phòng đối với Mộc Tín Xa, thật sự làm cho tất bọn họ không tin vào mắt, Anh Húc Kì cũng có thể cho rằng, đại khái là Anh Dạ Mạc thực thành tâm mới có thể như vậy?
“Cho nên, Tín Xa, đệ thật sự muốn biết, đại ca thật sự thích Mạc Mạc sao? Nếu không xác định được, vẫn nên rời khỏi Mạc Mạc, đệ không muốn a Mạc đối với đại ca tình cảm quá sâu...” Anh Húc Kì còn thật sự thỉnh cầu Mộc Tín Xa.
“Kì Kì... Cho dù đệ nói như thế... Ta cũng không thể cam đoan với đệ..? Cho dù hiện tại ta toàn tâm toàn ý... Có thể cam đoan tình cảm chúng ta trong lúc đó sẽ không xảy chuyện xấu sao? Có lẽ có một ngày kia ta không thích Mạc... Hoặc là Mạc không thích ta... Như vậy... Ðê nói sao...?”
Mộc Tín Xa thủy chung không muốn buông thả tình cảm cũng là do lý do này, y mới không tin cái gì gọi là vĩnh cửu,ngu xuẩn.
Nếu tình cảm kết giao trong lúc đó có thể đơn thuần theo định nghĩa, y cũng không bị phản bội phải không?
“Đệ mặc kệ sau này, đệ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-tap-trung/1965308/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.