Bữa tiệc đính hôn được tổ chức vào đầu tháng tư, lúc hoa lưu tô nở rộ khắp thành phố như tuyết trắng đầu mùa xuân.
Đây là lần đầu tiên Tô Hà làm cô dâu nên chưa có kinh nghiệm gì. Từ tối hôm qua, cô đã trằn trọc không ngủ được. Nhắc đến cũng kỳ lạ, để cho một người trẻ tuổi như cô đối mặt với các cổ đông cao cấp của tập đoàn Tô thị vậy mà trong lòng cô không hề xao động, thậm chí còn có khí thế kiêu ngạo.
Thế nhưng nghĩ đến việc lễ đính hôn phải mở tiệc tiếp đãi khách bốn phương, cô lại khó mà nói nên lời, đầu lưỡi giống như bị líu lại vậy.
Quý Như Trác thấy cô thức dậy từ sáng sớm, cô mặc áo ngủ tơ lụa màu ngọc trai ngồi trên ghế sô pha trước cửa sổ sát đất, đầu gối khép lại, nghiêm túc cầm bản thảo phát biểu, còn cẩn thận bôi từng nét bút lên đó và đọc diễn cảm lại nhiều lần.
Nhưng cô chỉ mới đọc một câu, câu tiếp theo lại quên từ mất khiến cô sốt ruột đến nỗi khuôn mặt xinh đẹp cũng hơi đỏ lên.
anh từ từ bước đi qua, các khớp xương cân xứng, bàn tay bình tĩnh nhàn nhã cầm lấy bản thảo phát biểu kia qua, trước tiên là cụp mắt nhìn xuống sơ qua vài phần.
“Đầu lưỡi của em cứ bị líu lại ấy.” Mũi chân trắng nõn của Tô Hà đá vào chân anh một cái, lẩm bẩm, thì thào nói: “Lời cảm ơn thì nói như thế nào ấy nhỉ, trời ơi... Đến lúc đó việc uống rượu cứ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tung/3415143/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.