Căn hộ xa hoa vẫn gọn gàng sạch sẽ dù một năm nay không có người ở. Đèn vừa được bật lên, Tô Hà tựa như người mất hồn đứng trên sàn nhà bóng loáng, nước mắt chảy xuống từ đôi mắt xinh đẹp, cô vẫn luôn chăm chú nhìn Quý Như Trác không rời.
Cô sợ đây chỉ là một giấc mơ sẽ biến mất trong chớp mắt.
“Anh làm sao...” Tô Hà muốn hỏi sao anh có thể chữa khỏi bệnh nhưng lại không đành lòng nói ra, đôi môi bị cắn trở nên đỏ bừng.
Quý Như Trác dường như đã sớm đoán được những thắc mắc trong lòng cô nhưng anh không vội trả lời. Sau khi khỏi bệnh, ngay cả những ngón tay anh cũng đã trở nên ấm hơn, anh nắm chặt cổ tay trắng như tuyết của cô, dễ dàng kéo qua, không còn yếu ớt như lúc bị bệnh nữa. Sau khi ôm lấy cô, anh sải bước về phía chiếc ghế sô pha nhung đặt giữa phòng khách. Truyện BJYX
Tô Hà còn chưa kịp mở miệng lần nữa, đôi môi nóng bỏng đã bị chặn lại.
Một mùi hương nhàn nhạt mà dễ chịu lướt qua chóp mũi rồi từ từ đi dọc xuống, khắp nơi trên làn da trắng nõn mịn màng đều là mùi hương của anh.
Không nói chuyện, từ đầu tới cuối hai người cứ thế mà hôn nhau triền miên. Quý Như Trác vẫn không cởi qu@n áo của cô nhưng đầu gối trong chiếc quần âu lại lặng lẽ tách hai chân của cô ra, dùng tư thế thích hợp để ôm lấy cô, giọng nói khàn khàn của anh lướt qua vành tai nóng bừng của cô:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tung/3415141/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.