Hôm sau, khi chiếc đồng hồ quả lắc lộng lẫy cổ xưa trong phòng chỉ năm giờ ba mươi phút sáng, ánh đèn vàng mờ ảo chiếu xuống hàng mi cong cong của Khương Nùng.
Có lẽ do sợ bị chói mắt, cô chỉ mở he hé ra nhìn, ánh đèn chiếu sáng từ bên kia bình phong, Phó Thanh Hoài đang ngồi bên mép giường bôi thuốc, lần đầu tiên để lộ vòng eo gầy gò nhưng cứng cáp, cơ bụng săn chắc và gợi cảm cũng in rõ trong tầm mắt cô.
Khương Nùng không lên tiếng, chỉ nằm im lặng nhìn anh bôi thuốc theo tuần tự, trên cánh tay trái từng có một vết sẹo, hôm nay lại thêm một vết mới, sâu hơn, vẻ mặt của Phó Thanh Hoài vô cùng trầm tĩnh, anh dùng thuốc mỡ thoa lên bắp thịt căng cứng sau bả vai.
Cô yên lặng đến gần, duỗi cánh tay trắng nõn ra dịu dàng ôm lấy eo anh.
Đôi đồng tử sáng màu của Phó Thanh Hoài nhìn xuống, đúng lúc cô cũng đang nâng hàng mi cong mảnh mai mềm mại nhìn lên.
Nhìn nhau một lúc, ngón tay cô cũng không dừng lại mà di chuyển dọc theo đường cong cơ bắp hướng lên trên, nhưng sau đó cũng nhanh chóng ngừng lại, để hơi nóng như thiêu đốt từ làn da anh lưu lại trên đầu những ngón tay cô.
Phó Thanh Hoài chỉ ngồi nhìn, để mặc cô sờ so/ạng một hồi, cũng không vội mặc quần áo: “Đưa tay cho anh.”
Tầm mắt Khương Nùng dừng lại trên lưng quần anh, lúc đầu cô cũng không hiểu, thật sự đưa tay ra, cho đến khi chạm vào lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tung/3415086/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.