Khương Nùng đi xuống tòa nhà Trung Tâm Tân Văn.
Cô đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình, không muốn mang công việc tới trước mặt Phó Thanh Hoài, đạp lên đôi giày cao gót tinh tế, xa xa đã nhìn thấy Phó Thanh Hoài đang đứng bên đường, trên tay còn cầm một chiếc ô màu đen che đi một nửa gương mặt tuấn mỹ, dường như linh cảm được cô đang đi tới liền chậm rãi nâng ô lên.
"Anh Ba."
Khương Nùng lười cầm ô nên khi khoảng cách chỉ còn mấy bước chân liền nhào vào lòng anh, trên môi nở nụ cười.
Phó Thanh Hoài đưa cô vào trong xe có hệ thống sưởi nóng hừng hực, nhanh chóng xua tan cái lạnh giá của mùa xuân, áo khoác tây trang thuộc về anh cũng bọc lấy Khương Nùng, cô đưa tay sờ lên lớp vải, nó vẫn còn mang theo hơi ấm của anh.
Hai người muốn đến bệnh viện thăm Quý Như Trác, cô quay đầu qua muốn hỏi anh đã mua hoa lan Quân Tử chưa.
Nhưng khi xe vừa khởi động thì Phó Thanh Hoài đã nhìn cô chằm chằm, ánh mắt trầm tĩnh như muốn miêu tả từng tấc da thịt trên khuôn mặt quá đỗi xinh đẹp đang kề sát bên, đồng thời cũng không buông tha cảm xúc chân thật bên dưới nụ cười của cô.
Khương Nùng bị nhìn liền cảm thấy có hơi áp lực, suy cho cùng thì ai có thể chịu được cảm giác áp bức khi bị một người giống như Phó Thanh Hoài nhìn chứ.
Cô vô thức đưa tay chạm vào đôi khuyên tai tua rua, sau đó nhìn lại trang phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tung/3415078/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.