Phó Thanh Hoài đã vận dụng bác sĩ gia đình của Phó trạch, chân của Khương Nùng cũng không bị gãy, nhưng xương đầu gối của cô gần như bị nứt, phải ngồi trên xe lăn một thời gian để phục hồi, dọc đường đi cảm xúc của cô vẫn còn rất kích động, cuối cùng bị ép tiêm hai mũi thuốc an thần, mới mệt mỏi nằm xuống giường, hàng mi đẫm lệ bao trùm lên tất cả.
Cửa phòng ngủ chính bị khép lại, chặn ánh mặt trời sắp ló dạng ở bên ngoài.
Bác sĩ đi ra, nhìn thấy Phó Thanh Hoài cũng bị thương, chiếc áo sơ mi trắng của anh cũng dính đầy máu, có lẽ đã qua hơn một tiếng đồng hồ nên máu cũng đã khô lại, trên cánh tay thon dài có một vệt máu chảy dài xuống cổ tay nổi đầy gân xanh của anh.
Không thể biết được bên dưới lớp áo mỏng này có bao nhiêu chỗ bị thương, bác sĩ muốn điều trị cho Phó Thanh Hoài nhưng bị anh cự tuyệt: "Anh chăm sóc cho cô ấy đi."
Giọng nói của người đàn ông phát ra từ cổ họng sắc bén, từng chữ khàn khàn lãnh đạm.
Quyết sách của anh, trên dưới Phó gia không ai dám làm trái, bác sĩ cũng chỉ có thể ngậm miệng.
Một lúc lâu sau.
Phó Thanh Hoài tìm thư ký đòi rượu mạnh, thân hình cao lớn chậm rãi ngồi xuống một chiếc ghế bị sương lạnh bao phủ, bên cạnh anh, Quý Như Trác cũng đã trông chừng ở đây từ lâu, không còn hình tượng quân tử như ngọc như ngày thường, anh dựa vào bậc thềm để chống đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tung/3415072/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.