Khương Nùng áp nửa gương mặt lên gối, màu hồng nơi đuôi mắt giống như một nét vẽ bị nhòe mực trong bức tranh thủy mặc.
Mấy giây sau.
Đợi hơi thở run rẩy bình thường trở lại, cô mới bọc mình trong tấm mền nhung đen rồi ngồi dậy, áo choàng tắm dày rộng trượt khỏi bờ vai trần, dấu hôn ái muội trên làn da mịn màng không cách nào che giấu, như ẩn như hiện sau mái tóc dài đen bóng.
Rất nhanh sau đó, Khương Nùng ngay cả giày cũng không mang, đôi chân xinh xắn giẫm lên thảm lông trải sàn màu xám mềm mại như nhung đi thẳng tới phòng tắm.
Nơi này vừa được Phó Thanh Hoài sử dụng trước đó không lâu, hơi nước vẫn còn lượn lờ trong không khí, lành lạnh.
Khương Nùng đứng trước tấm gương rộng lớn, đưa tay lên gạt đi những giọt nước trong vắt đọng trên mặt kính, rồi ngẩn người nhìn dáng vẻ hiện tại của mình, đặt ngón tay vừa chạm qua nước lạnh lên cổ.
Màu sắc ở chỗ này là đậm nhất, bị anh dùng môi và răng của mình mυ"ŧ rất nhiều lần.
Trước kia, Khương Nùng có nằm mơ cũng không nghĩ ra, một người đàn ông lãnh đạm thần bí như Phó Thanh Hoài, phá dục giới sẽ như thế nào?
Mà bây giờ, người phụ nữ khiến anh phá giới lại chính là mình, trong nháy mắt khi nhớ lại những hình ảnh thân mật đêm qua liền cảm thấy run rẩy không ngừng.
Cô lấy lại tinh thần.
Dưới ánh đèn vàng ấm áp, cô cúi đầu vặn vòi nước cẩn thận rửa mặt, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tung/3415041/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.