Hàn Tử Hằng tới vào Anh gia đã một tuần.
Hôm nay, Anh Thiên Ngạo rốt cục nhịn xuống không được cùng Hàn Tử Hằng xuống tôiy, nhưng chính xác mà nói, người ra tôiy chỉ có nó.
Anh Thiên Ngạo sinh khí, hơn nữa là phi thường sinh khí.
Vốn tưởng Hàn Tử Hằng đến đây, bọn họ sẽ cãi nhau ầm ĩ như trước, nơi nơi đi trêu đùa người, như vậy nhất định rất vui vẻ. Nhưng mà Hàn Tử Hằng rất kỳ quái, cả người đều rất kỳ quái, không cùng nó ầm ĩ, cũng không để ý tới nó, mà để cho nó tức giận nhất là, Tử Hẳng phải một câu đại thiếu gia, trái cũng một câu đại thiếu gia, kêu nó đến phiền.
Hàn Tử Hằng ở đây, tựa như Lí Khiêm nói, mỗi ngày đều cùng Anh Thiên Ngạo đi học, ăn cơm, nhưng lại không giống nhau! Hàn Tử Hằng cùng trước kia không giống nhau! Tử Hằng cư nhiên học rất ngoan, cũng thực nghiêm chỉnh ăn cơm, Thiên Ngạo nó học hơn hai tháng còn chưa thích ứng, Hàn Tử Hằng cư nhiên mới một tuần đã thích ứng, thậm chí còn biểu hiện so với nó tốt hơn.
Nó thật sự không biết Hàn Tử Hằng rốt cuộc làm sao, so với những gì nó nhận thức thì hoàn toàn khác nhau.
Quay lại một chút.
Khóa lễ nghi kết thúc.
“Hàn Tử Hằng, đi.” Lão sư lễ khi sau khi rời khỏi, Anh Thiên Ngạo lại muốn kéo Hàn Tử Hằng đi chơi.
“Đi đâu?” Hàn Tử Hằng chậm rãi sửa soạn lại sách trên mặt bàn, ngay cả đầu cũng chưa nâng.
“Phía sau hoa viên, chúng ta đi chọc ong mật, tôi phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tong/66664/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.