Nó không biết tại sao Lí Khiêm lại thích nó, nó không giống những bạn khác, làm bài tập tốt với thật ngoan, nó luôn làm ra những trò đùa kì quái, cũng thường thường bị viện trưởng túm lại đánh đòn, loại hài tử như nó, Lí Khiêm tại sao lại thích?
“Chỉ là, chú thật sự, thật sự rất muốn nghe cháu gọi ta một tiếng ba ba.” Lí Khiêm nói.
“Cháu... Cháu lại không có ba ba...” Lí Thư Dư mặt đỏ lên, thúc thúc này thật sự rất kỳ quái.
“Cháu cho chú thu dưỡng, về sau sẽ ba ba a.” Lí Khiêm tiếp tục hống nó.
“Chú... Vậy... Viện trưởng có đồng ý không?” Lí Thư Dư nghĩ, không biết viện trưởng có biết chuyện Lí Khiêm muốn thu dưỡng nó hay không?
“Chỉ cần viện trưởng đồng ý, cháu cũng sẽ đồng ý sao?” Lí Khiêm hỏi nó.
“Không... Không biết lạp... Tùy tiện...” Mặt nó lại càng đỏ lên.
Vốn Lí Thư Dư không muốn để ý tới chuyện Lí Khiêm nói muốn thu dưỡng nó, nhưng khi nó nghe Lí Khiêm nói muốn làm ba ba nó, nó đột nhiên cảm thấy nó cũng rất chờ mong có thể gọi hắn một tiếng ba ba.
Nó dường như hy vọng Lí Khiêm có thể trở thành ba ba nó.
“Quyết định vậy a, chỉ cần viện trưởng đồng ý, chú sẽ mang cháu đi.” Lí Khiêm coi như nó nguyện ý, dù sao đến đây nhiều lần như vậy, hỏi nhiều lần như vậy, rốt cục có người trực tiếp bị sập cửa vào mặt, hắn vui vẻ cực kỳ.
Hai người, một đại nhân, một tiểu hài tử, một vui vẻ, một thẹn thùng.
Còn có một tiểu hài tử bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tong/66662/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.