Có một ngày, ban đêm cậu không ngủ được, nghĩ muốn tới hoa viên đi dạo một chút, lúc đi qua phòng đại ca lại nghe thấy có tiếng vang truyền đến, cậu đang buồn bực là cái gì, ngay tại ngoài cửa đứng trong chốc lát, nhưng càng nghe càng lại làm cho cậu đỏ mặt, thế là cậu biết đại ca cùng Tử Hằng ca ở trong phòng làm việc gì.
Câu hoảng sợ, liền chạy nhanh tới hoa viên.
Cậu càng nghĩ càng choáng váng, vì sao đại ca cùng Tử Hằng ca lại...? Suy nghĩ trong chốc lát, lại nghe đã có tiếng bước chân truyền tới, không nghĩ tới là Tử Hằng ca.
Hàn Tử Hằng lúc nhìn thấy cậu cũng hoảng sợ, bởi vì quần áo y không chỉnh tề, y xấu hổ đối Anh Lạc Ngưng cười cười, cũng sửa sang lại quần áo, rồi mới ngồi xuống bên cạnh cậu.
“Muộn như thế sao còn không ngủ?” Hàn Tử Hằng hỏi cậu.
” Anh Tử Hằng cũng không ngủ sao?” Anh Lạc Ngưng kỳ thật không có ý tứ đặc biệt, bất quá nghe vào trong tai Hàn Tử Hằng lại là lạ.
“Vốn thời gian ngủ của anh không cố định...” Hàn Tử Hằng nói cũng là lời nói thật, cuộc sống làm việc và nghỉ ngơi của y vẫn không thể cố định giống bọn họ.
“Anh Tử Hằng...anh..” Ánh mắt Anh Lạc Ngưng vừa tầm thấy trên cổ y có mấy vết ngân nhợt nhạt, lập tức thẹn thùng hạ mí mắt.
“Ác, này a, ha hả, không có gì.” Hàn Tử Hằng cũng chỉ có thể tránh nặng tìm nhẹ cho qua mà thôi.
“Anh Tử Hằng... Không lẽ anh cùng đại ca xảy ra chuyện gì...?” Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tong/1836496/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.