Anh Lạc Ngưng tiếp quản Dạ Sắc cũng đã qua một tháng.
Hôm nay, Hàn Tử Hằng vì cảm thấy tâm tình phiền toái, đột nhiên rất muốn đi uống rượu, cũng muốn tìm ai đó bồi, thế là tới Dạ Sắc, dù sao nơi đó mặc kệ là rượu hay mỹ nhân đều có rất nhiều.
“Tử Hằng ca? Sao anh lại đến đây?” Anh Lạc Ngưng nhìn người tới là Hàn Tử Hằng có điểm kinh ngạc, bởi vì ở bên canh không có đại ca.
“Lạc Ngưng, cho tôi một chai rượu.” Hàn Tử Hằng cùng cậu đánh tiếng chào hỏi, trực tiếp bước tới một chỗ trống xuống.
Anh Lạc Ngưng tự mình chọn một chai rượu cho y.
“Tử Hằng ca, sao chỉ có mình anh, đại ca em đâu?” Anh Lạc Ngưng hỏi y, thuận tiện giúp y rót rượu.
“Em hỏi thế thật buồn cười, anh có tất yếu đi đâu cũng mang đại ca theo sao?” Hàn Tử Hằng tiếp nhận rượu, một ngụm uống cạn.
Anh Lạc Ngưng nhìn y uống rượu uống đến mãnh liệt như thế, nghĩ thầm đại khái tâm tình y thật không tốt đi?
“Không, ngẫu nhiên một mình thả lỏng cũng tốt lắm.” Anh Lạc Ngưng thuận lời đáp lại.
“Lạc Ngưng, anh nghĩ em hẳn có thể làm được đi? Hai thằng anh kia của em thật sự là...” Hàn Tử Hằng vốn muốn nói, hai tên kia rất biến thá, nhưng ngẫm lại vẫn nên quên đi.
“Đúng vậy, em hiểu, cho nên em mới muốn tự độc lập.” Anh Lạc Ngưng thật cũng thẳng thắn nói ra.
“Độc lập ác? Hẳn là rất khó đi...” Hàn Tử Hằng cười. Anh Lạc Ngưng rất không biết hai người kia xem cậu là bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tong/1836491/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.