“Tôi cũng nghĩ như vậy.” Anh Thiên Ngạo tán thành quan điểm.
“Vậy chúng ta nhanh đi tìm Hứa Kính Quốc đi.” Anh Mị Sí hy vọng có thể lập tức khởi hành đi tìm người, hắn thực lo lắng cho sự an nguy của Anh Lạc Ngưng.
Nhưng mà, Hàn Tử Hằng lại mở miệng.
“Chúng ta có cái gì chứng minh người do hắn bắt? Nếu không có chứng cớ, bằng cái gì liều lĩnh đi hỏi người?” Hàn Tử Hằng nói đúng, cho dù là Hứa Kính Quốc, nếu không đủ chứng cớ mà muốn đi tìm đối phương phiền toái, truyền ra ngoài sẽ không hay lắm.
Tuy rằng tình thế Anh bang hiện tại còn tốt hơn lúc Anh Thiên Ngạo mới vừa tiếp nhận rất nhiều, nhưng chưa thể củng cố vững chắc, bởi vì mọi người còn đang xem thử hắn muốn xử lý Hứa Kính Quốc thế nào. Lúc trước đuổi hắn đi ra ngoài tạo thành cách nhìn không tốt, nhiều ít còn là sự sinh kế, nếu trực tiếp kích động tìm tới Hứa Kính Quốc, chỉ sợ sẽ bị bên ngoài xuyên tạc theo ý tứ khác.
Hứa Kính Quốc không thể tùy tiện động, bởi vì hắn ở thời kì Lí Khiêm quá mức phóng túng, nhiều ít thi2 vẫn đối Anh bang có trình độ uy hiếp nhất định.
“Còn muốn chứng cớ gì nữa? An toàn của Lạc Ngưng là quan trọng!” Anh Mị Sí mới mặc kệ tới điều này, đối hắn mà nói, Anh Lạc Ngưng chính là đệ nhất.
“Cho dù cậu nói như vậy tôi vẫn cảm thấy không thể được.” Hàn Tử Hằng cũng kiên trì.
“Hàn Tử Hằng, anh cảm thấy Lạc Ngưng sẽ ở chỗ Hứa Kính Quốc kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tong/1836460/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.