Kỳ nghỉ hè nóng nực thoáng chốc đã qua, bọn họ chính thức trở thành học sinh lớp 11, còn ngôi trường lại chào đón một lứa học sinh mới tràn ngập sức sống.
Hàng cây già trường trồng vẫn rậm rạp chắc khỏe như trước, cành lá xum xuê tạo bóng mát, ánh nắng vàng nhạt xuyên qua kẽ lá tạo nên những mảng loang lổ trên mặt đất.
Nơi bóng cây có một thiếu nữ buộc tóc đuôi ngựa ôm bình nước ngồi yên lặng, nhìn về phía sân bóng rổ.
Cô vén tóc mái ra sau tai, giơ quạt mini đeo trên tay lên, thuần thục mò công tắc rồi ấn lên, quạt mini thổi từng làn gió nhẹ phớt qua gương mặt.
Cô gạt những sợi tóc quấn ở cổ, dây buộc tóc màu xanh khẽ phất phơ theo gió.
“Ái chà, nhanh nhìn bạn nữ ngồi bên kia đi, trông cũng được phết!”
Có người phát hiện ra cô đang ngồi dưới bóng cây.
“Ngồi có một mình thôi à, qua hỏi xem học lớp nào đấy.”
Liêu Triết Văn bị người bên cạnh huých một cái, cậu cạn lời trợn mắt: “Lên lớp 11 rồi, đừng tỏ vẻ chưa nhìn thấy con gái bao giờ được không?”
“Nhờ ông đấy, ai mà chẳng thích cái đẹp, tôi tán thưởng mỹ nữ thì cũng là chuyện bình thường.”
Không thể phủ nhận gương mặt của thiếu nữ kia quả thực vô cùng xuất chúng.
Tiến đến gần nhìn còn cảm thấy hơi quen mắt.
“Hình như tớ gặp bạn ấy ở đâu đó rồi.” Liêu Triết Văn xoa cằm, ngẫm nghĩ.
Lỗ Hách ngồi cạnh đập một phát vào vai cậu: “Đù, vừa rồi còn dạy dỗ tôi, giờ bị vả mặt luôn rồi?”
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu/620040/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.