Giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp trong tiếng chuông, theo sau là một cô gái nhỏ.
“Cả lớp vỗ tay nhiệt liệt chào mừng bạn mới vào lớp mình nào.”
Dưới bục giảng vang lên tiếng vỗ tay liên tiếp, ai cũng thấy tò mò với bạn học mới này.
Nhưng lạ là cô bạn này lại đeo khẩu trang che hết nửa khuôn mặt bên dưới, còn thả tóc mái che trán, chỉ nhìn được mỗi cặp mắt đen to tròn.
Vậy nên mọi người lại càng thấy hứng thú với bạn học mới, đều tò mò rằng vì sao cô phải đeo khẩu trang, cũng muốn nhìn xem sau khi bỏ khẩu trang ra thì dáng dấp ra sao.
Mấy bàn trên gần thầy Vu nên không dám bàn luận, nhưng mấy bàn phía sau thì lại bắt đầu xì xầm bàn tán về bạn mới.
Dưới sự ra hiệu của giáo viên, Ngu Trĩ Nhất đứng trên bục giảng nói: “Chào mọi người, mình là Ngu Trĩ Nhất, rất vui khi được học cùng với mọi người, sau này mong được giúp đỡ nhiều hơn.”
Nói xong, cô hơi khom người làm động tác chào.
Giọng của cô gái mềm mại nhẹ nhàng, vô cùng tương xứng với thân hình nhỏ nhắn của cô. Người ta thường nói nghe tiếng như gặp người, lúc này có thể đại khái phác họa ra một cô gái yêu kiều dịu dàng.
“Ồooo~” Phía gần cuối lớp có mấy cậu học sinh nghịch ngợm cố ý hú lên.
Lê Thiểu Chu ngồi trước Thời Dịch cũng phối hợp với đám đông ồn ào, chợt thấy mông mình bị đạp một phát.
Cậu quay phắt lại, thấy lớp trưởng Thời Dịch đang tỏ ý cảnh cáo.
Cậu chỉ nghĩ lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu/620033/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.