Edit: Chang
Beta: Cải Trắng
Sau khi bà ngoại được làm phẫu thuật, lúc tỉnh lại muốn gọi điện cho cháu gái, nhưng gọi mãi mà điện thoại ở nhà không ai nhấc máy.
Lúc trước bà luôn phải làm kiểm tra và chữa trị ở bệnh viện, có đôi lúc Ngu Trĩ Nhất gọi điện đến thì y tá lại bước vào khiến bà phải buông điện thoại xuống, có khi gọi được cho cháu thì cũng chỉ có thể nói rằng: “Nhất Nhất chờ chút nữa thôi, mấy ngày nữa là bà về rồi.”
Trước khi phẫu thuật tinh thần bà không được tốt lắm nên cũng ít liên lạc, giờ đây phẫu thuật thành công mới khiến bà yên tâm.
“Tiểu Tinh à, sao điện thoại ở nhà không gọi được vậy con?”
“Dạ…” Nguyễn Tinh cũng không rõ.
Lúc mới ly hôn, ngày nào Ngu Khải cũng gọi điện cầu xin tái hợp, cô thấy phiền nên tắt máy luôn. Ngu Khải thậm chí còn đến tìm anh chị ở cách vách để làm thuyết khách, sau đó chị dâu vừa nhắc đến Ngu Khải thì cô đã cúp máy.
Nói ra thì cũng gần một tháng chưa liên lạc.
“Mẹ chờ một chút, để con gọi điện xem sao.”
Nguyễn Tinh vừa muốn gọi cho Ngu Khải thì con gái nhỏ chạy vào phòng bệnh, trong tay còn cầm que kem vị dâu tây: “Mẹ nhìn này, chú Triệu mua kem cho con!”
Theo sau Ngu Tâm Nghiên còn có một người đàn ông mặc vest, thoạt nhìn thuận mắt hơn Ngu Khải nhiều.
“Ấy, bảo anh đừng chiều con bé rồi mà.”
“Không sao, trẻ nhỏ thích ăn thì mua cho bé cũng không phải chuyện lớn gì.” Người đàn ông cười lắc đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu/620029/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.