Cô gái có khuôn mặt giống Ngọc Linh kia nghe thấy mấy lời như vậy không những không thấy nổi da gà mà còn nhân cơ hội dán người vào người lão già kia, nói ra mấy lời đê tiện chẳng kém.
“Vậy thì Dịch lão gia, ngài thử xem.”
Lão già nhà họ Dịch đã già rồi mà còn không nên nết, xưa nay ông ta ra ngoài ăn vụng chẳng ít, nếu không thì cũng sẽ không có thằng con trai ngoài giá thú lớn như Dịch Văn Lâm.
Dịch lão gia nghĩ đến chuyện gì, máu nóng trên người nổi lên, sau đó lão ta thèm thuồng nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô gái trước mặt.
“Đúng là xinh đẹp, vậy mau đến đây đi.”
Nói xong, lão ta lập tức cởi trói cho cô gái kia.
Cô ta không nhân cơ hội để chạy trốn, trong thâm tâm cô gái đó lại có một suy nghĩ, dù sao lão già này cũng là gia chủ của nhà họ Dịch, tuy nay không bằng xưa, nhưng tài sản lão ta nắm giữ cũng không ít. Thêm vào đó bây giờ lão ta cũng đang ở một mình, thằng con riêng thì đã rời đi, con với vợ cả lại không ở với lão ta, nếu cô ta trèo lên được, biết đâu cuộc sống sau này lại không cần lo nghĩ gì nữa.
Thế là mỗi người ôm một suy nghĩ riêng, cô ta bày ra tư thái quyến rũ, cởi bỏ dần dần lớp áo ngoài...
-------
Ở phía bên kia, sau khi dỗ Ngọc Linh đi ngủ trưa xong, Dịch Thế Dương lập tức cởi bỏ bộ mặt ôn nhu ban đầu khi đối diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu-dong-song/3483356/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.