Dịch Văn Lâm há hốc miệng, hắn đứng như trời trồng trong căn phòng rộng lớn.
Lúc đầu Ngọc Linh cũng khá bất ngờ trước câu nói của Dịch Thế Dương.
Mặc dù người ban đầu hò hét muốn Dịch Văn Lâm gọi bằng mẹ cũng là cô.
Mà người sửng sốt trước câu nói đó cũng là cô.
Ngọc Linh được Dịch Thế Dương kéo tới. Chiếc ghế xoay này rất rộng, hai người chen nhau vẫn vừa vặn.
Ngọc tiểu thư nhìn ánh mắt vô thần của người yêu cũ. Cô chợt nhận ra tuy Dịch Văn Lâm mang khuôn mặt điển trai và thư sinh nhưng việc hắn ta không bằng một tên khốn là thật.
Hắn ta lên giường với Dương Khuê khiến cho cô cảm thấy tam quan của bản thân vụn vỡ.
Thực ra thì Dương Khuê và cô cũng không tính là quá thân, chỉ có điều trong số những người bạn mà Ngọc Linh có thì Dương Khuê là người thân cận nhất.
Không ngờ rằng người mà cô nghĩ có thể kết bạn lại quay ra đâm cho cô một nhát đau điếng.
Trước đây Dương Khuê thường hỏi thăm về Dịch Văn Lâm thì cô nên đề phòng và cẩn thận hơn.
Việc Dịch Văn Lâm và Dương Khuê lên giường ngày đó một người cũng không thể tránh khỏi lỗi lầm.
Nếu cả hai người họ đều tôn trọng cô, coi cô là bạn, là người yêu thì đã không đối xử với cô như vậy.
Ngọc Linh lạnh mặt, cô không bỏ sót bất cứ một trạng thái nào trên khuôn mặt của tên đàn ông chẳng ra gì này.
Có kinh ngạc, có không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu-dong-song/3483314/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.