Ngọc Linh mơ mơ màng màng được Dịch Thế Dương đưa về nhà lấy sổ hộ khẩu.
Sau đó lại mơ mơ màng màng được anh tổng giám đốc nào đó đưa tới cục dân chính.
Ngay từ lúc đầu, cô đã không hề chú ý và phát giác được một điều chính là bản thân mình mới là con mồi chứ không phải vị tổng giám đốc chuyên quyền nào đó.
Từ lúc cô hò hét câu kia đến giờ mới qua được vài tiếng.
Thế mà Dịch Thế Dương lại làm thật, trực tiếp đưa cô đến nơi đăng kí kết hôn luôn.
Trước khi chụp ảnh và kí tên, cô vẫn còn chưa tin chỉ cần vài phút nữa là cô đã có chồng.
Về phần Dịch Thế Dương, anh vô cùng vui vẻ kéo cô đi chụp ảnh để đăng kí.
“Ngọc Linh, cười lên nào.”
Ngọc Linh bất đắc dĩ cười gượng.
Nói thật, cô vẫn chưa tin vào thực tại này cho lắm.
Sau vài phút chờ đợi, nhân viên đưa cho hai người hai cuốn sổ nhỏ màu đỏ.
Đây là lần đầu tiên nhân viên thấy một cặp đôi trai tài gái sắc đến thế.
Người đàn ông kia lúc tới đây đi một chiếc xe vô cùng sang trọng, khí chất trên người cả hai lại không tầm thường.
Cùng với vẻ ngoài vô cùng xuất sắc khiến cho rất nhiều người phải ngoái đầu.
Cô gái trông hơi nhỏ tuổi một chút nhưng nhân viên đã nhìn thấy chứng minh thư của cô, trên mười tám tuổi rồi.
Nhân viên tự động bổ não ra cốt truyện tổng tài bá đạo truy thê, tổng tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu-dong-song/3483303/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.