“Ba, nếu khi nào rảnh rỗi, hoan nghênh bất cứ lúc nào ba đến xem chúng con.”
Lão hừ lạnh một tiếng, sau đóng cửa xe lại, rồi nghênh ngang rời đi.
Xoay người đi về bên cạnh Anh Húc Kì, phát hiện cậu đang cười tới xán lạn.
“Không ngờ em còn thành thục hơn trong tưởng tượng của anh.” Trình Dực Hạo cũng cười với cậu.
Nói Anh Húc Kì như vậy, là do hắn chưa từng xem qua một mặt này, xem ra hắn đã hơi khinh thường cậu.
“Em vốn là một đại nhân thành thục được không? Em không phải trẻ con nữa rồi!” Anh Húc Kì bất mãn chu mỏ.
Trình Dực Hạo nhìn dáng dấp đáng yêu kia, liền nâng mặt cậu lên thuận thế hôn một cái, mặc kệ bây giờ là ban ngày hay ở ngoài.
“Anh thật may mắn, chiếm được một người vợ tốt!” Trình Dực Hạo hài lòng nói.
Hắn cũng không quan tâm quan hệ cha con cho lắm, nhưng Anh Húc Kì lại có lòng muốn giúp hắn nối lại tình cha con, Anh Húc Kì như thế, làm cho hắn không khỏi động tâm.
Xem ra mọi chuyện hắn đã nỗ lực, lại được nhiều như thế.
Có điều chỉ cần là Anh Húc Kì, hắn vui vẻ chịu đựng.
*-*-*-*-*
Anh gia muốn tới cửa tiệm tham quan, nên cửa tiệm tạm đóng cửa một ngày, một mặt là do Trình Dực Hạo có thể tưởng tượng nếu như toàn bộ Anh gia tới nhất định sẽ nảy sinh bạo động, mặt còn lại nhưng là vì muốn cho bọn họ có thể thật sự buông lỏng hưởng dụng đồ ăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-chung-tam/2735388/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.