Anh Thiên Ngạo bị mọi người nài nỉ, không thể làm gì khác hơn là ăn thử một miếng.
“Mùi vị cũng tạm.” Anh Thiên Ngạo nói.
Hắn không có hứng thú đi nghiên cứu mấy loại bánh ngọt, chỉ cần ăn được là ăn, còn mùi vị, cũng không phải ngọt sắc như hắn đã nghĩ, có thể nói rất vừa miệng.
Lúc này Trình Dực Hạo mới thở phào nhẹ nhõm, may mà đại ca đã đồng ý ăn, không nói ghét là được rồi, thế là hắn hài lòng tới chỗ Anh Húc Kì đã giữ cho ngồi xuống.
Chắc do cảm nhận được thành ý của Trình Dực Hạo, sắc mặt Anh Thiên Ngạo không khó coi như trước nữa.
“Anh Dực Hạo, nghe nói chuyện làm ăn ở tiệm rất tốt?” Anh Lạc Ngưng hỏi.
Nghe Kì Kì nói ở tiệm có thêm rất nhiều loại bánh mới, nên cậu cực kỳ muốn tới xem, nhưng Anh Mị Sí nói tới chờ hắn rảnh rỗi sẽ đi cùng cậu, không cho cậu đi một mình.
“Cũng tạm được, hình như cậu cũng rất thích đồ ngọt nhỉ? Lần sau đến tiệm, anh bảo đầu bếp chuẩn bị riêng cho vài loại.” Trình Dực Hạo nói.
“Em cũng muốn đi a...” Mộc Tín Xa nói. Tuy y không phải rất thích đồ ngọt, nhưng cùng Anh Dạ Mạc tới chỗ đó hẹn hò cũng được a?
“Anh muốn ăn? Hai ngày nữa em dẫn anh đi.” Anh Dạ Mạc nói.
Anh Lạc Ngưng không phục trừng Anh Mị Sí, đáng ghét, cậu muốn tự mình đi!
“Lạc Ngưng ngoan, Nhị ca nhất định sẽ dẫn em đi.” Gần đây hắn rất bận rộn, đại ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-chung-tam/2735384/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.