Thành Duyên kinh ngạc nhìn đồng học: "Cậu ấy bị khi dễ?"
"Vâng......" Đồng học bị khí thế Thành Duyên gây chấn động.
Thành Duyên lại hỏi: "Khi nào? Ai khi dễ y."
Đồng học đem tất cả điều mình biết nói cho hắn, cuối cùng đi sang lớp khác hỏi thăm một chút tình huống khác, đem tất cả kể cho hắn một cách chi tiết và tỉ mỉ nhất.
Những tên xã hội đen khác thấy hắn cùng Bạch Khoảnh Thời không ở bên nhau một ngày, liền cho rằng hắn bỏ rơi Bạch Khoảnh Thời, ngày hôm sau liền tìm cơ hội cướp tiền tiểu khả ái của hắn.
Không lấy được tiền, liền cưỡng chế tính cướp bóc đồ vật của y, còn động thủ đánh người. Nghe nói trong lúc thi, Bạch Khoảnh Thời còn vừa khóc vừa viết.
Thạch Duyên càng nghe càng tức giận, nắm tay ẩn ẩn lộ ra gân xanh.
Hắn trở lại phòng ở mua bên ngoài trường học, nằm trên sô pha gọi điện thoại cho Bạch Khoảnh Thời, người nhận cuộc gọi là một giọng nữ.
"Xin chào? Xin hỏi ngày tìm nhà tôi có chuyện gì không?"
Thành Duyên có trong nháy mắt khẩn trương, hắn cũng không thể tưởng tượng mình như thế nào cùng mẹ vợ tương lai hỏi thăm địa chỉ nhà bọn họ đâu?
Trầm tư vài giây, hắn thấp giọng làm bộ không thèm để ý nói: "Lão sư bảo con mang tư liệu đến cho Bạch Khoảnh Thời, cô có thể gửi địa chỉ thông qua điện thoại di động được không?"
"Tư liệu?" Mẹ vợ tương lai sửng sốt trong chốc lát, sau đó nói: "Con đợi một chút."
Một phút sau, một cái tin nhắn gửi vào di động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-chiem-huu/241925/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.