Edit + Beta: Go
Nếu không lấy chìa khóa về được thì hậu quả chính là Thành Duyên sẽ cầm chìa khóa y mang ra ngoài phục chế một phen.
Bạch Khoảnh Thời không biết làm sao bây giờ, ở lại phòng ký túc xá trường ngủ? Y thật sự không quá thích. Nhưng y không có muốn mỗi ngày bị Thành Duyên quấy rầy đâu.
Nhưng dù sao người tính cũng không bằng trời tính, lão sư đã đem chương trình học an bài đầy đủ chặt chẽ, y cả ngày cơ hồ sẽ không được ra khỏi phòng học, tự nhiên mà vậy y cũng không có cơ hội gặp được Thành Duyên.
Tiếng chuông tiết khóa cuối cùng của buổi chiều vang lên liền có người chạy đến! Bên ngoài cửa phòng học kêu y, trên mặt mang biểu tình thực hoảng loạn, tựa hồ là chuyện gì tệ đang xảy ra.
Bạch Khoảnh Thời vội vàng chạy tới nơi, trên đường còn không quan tâm hỏi có chuyện gì, người nọ vẫn đang giữ chặt cánh tay y hướng tới bên ngoài trường học, tiến vào một cái ngõ nhỏ.
Y vừa mới chuyển tới nơi này không được bao lâu nên không quen thuộc tình huống xung quang, cũng không biết đây là địa phương nào, nhưng thoạt nhìn là một nơi không an toàn. Trong ấn tượng y, đây là nơi sẽ thường xuyên phát sinh những cuộc ẩu đả, đánh nhau.
Lòng y liền chùng xuống, có chút lo lắng nhìn người bên cạnh: "Là Thành Duyên cậu ta.....Có sao không?"
"Cậu đi xem sẽ biết, lên phía trước rẽ trái."
Bạch Khoảnh Thời vừa chạy vừa ghi nhớ lời nói người bạn học vừa nói, rẽ vào một góc, nhưng y lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-chiem-huu/241920/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.