_ Tỷ, xe ngựa phía sau là của nhà nào vậy? Cũng quá khoa trương đi.- Âm thanh trong trẻo vang lên trong chiếc xe ngựa cầu kỳ đang di chuyển phía trước.
_ Là xe của Trịnh vương phủ thì phải?
_ Đại tỷ nói đúng đó! Nhưng sao lại đi đường này? Kỳ lạ.-Như Ngọc nghi hoặc vén rèm cửa nhìn ra ngoài.
_ Có lẽ Vương gia có việc vào kinh, nên mới đi ngang thành Tây.
_ A, đúng rồi, nhị tỷ xem…- Như Hoa chỉ tay về phía khu rừng.
_ Tại tuyết dày quá nên ta không nhận ra… Không hiểu sao mùa hạ lại có tuyết?
_ Thật kỳ lạ…
“Hí…hí..i.i..”
Phút chốc cả hai cỗ xe ngựa đồng thời ngừng lại….
_ A Đinh, xảy ra chuyện gì vậy? Không biết điều khiển ngựa sao hả! Muốn bọn ta ngã chết à?
_ Phi Vân?
Thanh âm cũng đồng loạt truyền ra ngoài từ hai cỗ xe ngay sau đó.
-------------------z-------------------
_ Tiểu thư, nô tài không dám, phía trước có vật cản đường…
_ Còn không mau đi xem!
_ Dạ, dạ, nô tài lập tức đi xem.
Sau khi xem xét, tên phu xe A Đinh hơi hoảng sợ, quay lại bẩm báo, chần chừ:
_ Tiểu thư, là… xác của một phụ nhân và một đứa nhỏ… hình như … còn thở… hơi thở…
_ Sao? Để ta xuống xem!- Hành động trước lời nói, Như Lan nhanh tay vén rèm bước xuống xe, tiến về phía trước.
_ Đại tiểu thư! Không được!- Đông Nhi, tiểu nha hoàn được phân phó theo chăm sóc ba vị tiểu thư vội vang ngăn cản.
_ Được rồi, Đông Nhi, mặc kệ tỷ ấy- Nhị tiểu thư Đào Như Ngọc hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-do-mua-ha/110183/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.