Những sợi tóc rắn mềm mượt của Phụng Nhan không tốn chút thời gian bao vây lấy Cyclop, nhe hàm răng sắc nhọn của mình cắn vào thân thể cuồn cuộn cơ bắp của nó, hòng biến nó thành thứ tượng đá vô hại, nhanh chóng kết thúc một màn kịch chiến
Nhưng ở đời, mọi sự tính toán có bao giờ là hoàn hảo?
Tóc rắn của Phụng Nhan còn chưa kịp cắn Cyclop thì nó đã dùng tay không nắm chặt lấy và rồi, giật mạnh, khiến thứ báu vật chàng trân quý không khác chi mạng sống mình, đứt đoạn, rơi lả tả giữa không trung
“Ngươi … dám … NGƯƠI DÁM!!!”
Rút cây roi được kết từ những sợi tóc đẹp nhất, mượt nhất, khỏe nhất của bản thân, Phụng Nhan trườn nhanh tới chỗ Cyclop, vung roi tấn công trực diện nó. Cyclop cười lớn một tiếng, nắm chặt lấy roi của chàng và rồi vung tay một cái, hất văng chàng bay lên trời cao
Thân thể đập mạnh xuống đất, Phụng Nhan phun ra một ngụm máu đào. Lấy tay lau đi những giọt máu còn sót lại nơi khóe miệng, chàng kiêu hãnh đứng dậy, mặc cho đau đớn lan tràn toàn thân
“Năng lực của ngươi chỉ đến thế thôi sao? Quả thực quá mức tầm thường! Chúng xà quy nhất!!!”
Rắn không biết từ đâu kéo đến hàng đàn, bò tới, trườn lên khắp tấc cơ thể Phụng Nhan, kết hợp lại, biến thành một lớp giáp vừa có khả năng công kích, lại vừa có khả năng phòng vệ. Phụng Nhan lao về phía Cyclop, nhắm thẳng con mắt duy nhất của nó tấn công
Chỉ cần hủy được mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178606/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.