Hàng loạt tiếng xôn xao bàn tán vang lên, không một ai chú ý rằng, trong bóng đêm, một bóng đen nhanh chóng di chuyển
"Ha ... ha ... ha ..."
Tiếng cười có phần man rợ ngay lập tức thu hút toàn bộ sự chú ý của những con người có mặt nơi đây
"Ai?", Đoạn Trung, Tần Lịch đồng thanh hỏi
Giữa mờ mịt bóng tối, nam tử trung niên khoác trên mình tà áo tím, ngũ quan tuy đã trải qua mưa gió cuộc đời nhưng vẫn giữ được nét thanh tú, da tuyết trắng, môi anh đào, chầm chậm hạ thân từ không trung
Nhìn người vừa tới, Cương Trực nói lớn, "Hội chủ, người đã tới"
Vương Nhạn khẽ nhíu mày, "Hắn ta mới thực sự là hội chủ của Chiến Sĩ hội? Tại sao ... tại sao ... ta lại cảm nhận được một nguồn tâm lực vô cùng mạnh mẽ tỏa ra từ người hắn?"
Nam nhân vừa tới, cũng tức là Thánh Sứ, không đoái hoài đến bất kỳ ai, ngửa mặt lên nhìn mặt trăng máu, "Cuối cùng ... cuối cùng khoảnh khắc ... Hạ Vĩnh ta chờ ... cũng đã tới ... đã tới rồi ... Ha ... ha ...ha ..."
Trong lòng Kiều Oanh chợt dâng lên một dự cảm chẳng lành, "Hạ? Hạ gia ... Đúng rồi, Hạ gia ... chính là cái gia tộc năm đó cấu kết với Yêu Vương! Ngươi chính là hậu duệ của gia tộc đó!!! Nhưng, Hạ gia đã diệt tộc cách đây mấy vạn năm rồi, cớ sao ngươi còn sống ... cho đến ... tận bây giờ?"
Lưu Ly nói, "Nếu ngươi quả thật là hậu duệ của Hạ gia, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178557/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.