Mưa tuôn xối xả, thấm đẫm cả không gian rộng lớn
Ngồi trong mái nhà hang động nơi lưng chừng núi, bỏ ngoài tai tiếng thác nước ầm ầm đổ, nam nhân nhắm chặt mắt, khẽ đưa những ngón tay thon thả, trắng trẻo, tinh tế của mình khơi gợi nên những thanh âm nhẹ nhàng trên cây đàn chanh bằng gỗ
Nước da trắng hồng không chút tì vết, đôi môi đỏ mọng tựa đóa hồng mùa xuân, mi mắt cong dài tựa liễu rủ, mái tóc bồng bềnh thanh nhã như mặt trăng, phục y đơn giản chỉ một màu trắng, những tưởng sẽ khiến cho dung nhan chàng trở nên nhạt nhòa, nhưng không, hòa quyện cùng với sắc trắng của tóc, cùng ngũ quan bẩm sinh hơn người, chàng như một vị thiên thần từ trời cao hạ phàm, làm cho muôn vàn tinh tú trên bầu trời đêm, làm cho hàng vạn tia sáng le lói của đom đóm quanh quẩn, ngượng ngùng, không dám đối diện
Khuôn mặt chàng hiện lên như một bức tranh phong cảnh tuyệt mĩ, thứ tuyệt phẩm cả một đời họa sư cố gắng, dốc hết tâm huyết, dốc hết sức lực, dốc cả sinh mạng, cả tâm hồn mình họa nên
Giữa muôn trùng hạt mưa rơi, giữa từng nốt nhạc du dương êm ái, một thân ảnh nhẹ nhàng, trắng xóa từ trên trời cao rơi xuống
"Bùm"
Sự tĩnh lặng, thư thái của cảnh vật hoàn toàn bị phá vỡ
Nam nhân kinh ngạc mở mắt ngọc, "Có chuyện gì vậy?" rồi từ trong động đá, lấy ô che đầu đi ra giữa màn mưa
Nước cuồn cuộn chảy, hung hăng như muốn nhấn chìm thân hình nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178539/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.