Nắm chặt lấy cánh tay vô lực của bé gái xinh xắn đang nằm im bất động trên giường, gương mặt bé trai khôi ngô giàn giụa nước mắt
“Tất cả là do Phụng Nhan ca ca không tốt … không bảo vệ được muội … Tất cả là do Phụng Nhan ca ca … Y Y, muội tỉnh lại đi … tỉnh lại đi … đừng nằm ở đây nữa … chỉ cần muội tỉnh lại, muội muốn điều gì … ta cũng đồng ý hết … bất cứ điều gì …”
Bàn tay bé trai run run sợ hãi, làm lộ ra trên cánh tay vết bớt hình đầu rắn bẩm sinh của mình. Nhóc ta biết, bé gái đã được ăn Thiên sơn Tuyết liên, tính mạng đã không còn nguy kịch và sẽ tỉnh dậy, chỉ có điều không biết đó là khi nào mà thôi
Nhóc ta sợ lắm, sợ lắm … sợ rằng bé gái sẽ còn lâu mới tỉnh
Nếu như vậy, nhóc ta sẽ phải làm sao? Nhóc ta rồi sẽ thế nào?
Không … Y Y sẽ không thể nào xảy ra chuyện cả … Không đâu …
Mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi …
Mọi chuyện bắt buộc phải ổn cả thôi …
Bên trong đầu bé trai chợt nhớ lại lời bé gái nói cách đây không lâu, “Phụng Nhan ca ca, cha mẹ muội mới mua cho muội một bộ y phục nữ nhân vô cùng lộng lẫy. Chỉ có điều nó lại trễ vai, nên muội không thích lắm. Hay là, ca ca mặc thử đi? Với vẻ ngoài sẵn có của mình, muội đảm bảo khi khoác đồ nữ nhân lên, huynh sẽ xinh xắn vô ngần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178518/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.