Đứng trước cửa tẩm cung Lãnh Tư, hàng loạt ký ức xa xưa chợt ùa về trong tâm trí Lãnh Nhu
Năm đó, hoàng bá bá đang mạnh khỏe bất ngờ đột tử, hoàng bá mẫu do không chịu nổi cú sốc đó, trong lúc quẫn trí, tự kết liễu sinh mạng bản thân. Và kết quả là, chỉ trong một thời gian ngắn, Lãnh Tư bỗng chốc trở thành một cô nhi không nơi nương tự
Dưới sự giúp đỡ của mẫu hậu, phụ hoàng ta nhanh chóng đăng cơ. Xót thương cho thân phận của Lãnh Tư, phụ hoàng liền xây dựng hẳn một tẩm cung nguy nga, tráng lệ trong hoàng cung, những mong xoa dịu bớt buồn đau cho biểu tỷ
Thế nhưng, tất cả đều là vô ích. Hoàng biểu tỷ khi ấy tựa như một cái xác không hồn. Không cười, không nói, cả ngày chỉ ngồi im một chỗ. Trước tình hình đó, phụ hoàng đành quyết định, đem hoàng biểu tỷ rời cung, rời xa Nguyệt Dạ, đồng thời che giấu thân phận thật của biểu tỷ, giúp biểu tỷ có thể bình bình an an, vui vui vẻ vẻ học nghệ tại “những vùng đất khác”
Mới đó mà đã bao năm trôi qua. Giờ đây, hoàng biểu tỷ đã quay về Nguyệt Dạ, quay về với chúng ta. Gia đình ta, rốt cuộc, cũng đã có thể đoàn tụ. Nhân gian này, còn việc gì đáng mừng hơn thế chứ?
“Hoàng huynh”
Giọng nói êm dịu của Lãnh Tình kéo Lãnh Nhu trở về với thực tại. Chàng quay người, mỉm cười lên tiếng, “Hoàng muội, muội cũng nhận được thư mời của hoàng biểu tỷ sao?”
Lãnh Tình bước đến bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178499/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.