Đang phi thân trên trời cao cùng Hồng Tuyết, chợt một thân ảnh nam nhân phía dưới con đường lọt vào tầmmắt Dạ Cơ, khiến cho thân thể nàng run lên từng đợt
Không … không thể … nào …
Kẻ đó … chẳng phải … là …
Tuy ngoại hình có … khác biệt đôi chút … nhưng chắc chắn là … kẻ đó!
Kẻ đó … vẫn còn sống!!!
Trong bóng đêm, nam nhân sẹo dài không ngừng di chuyển, cẩn thận che dấu hành tung của mình. Hắn nghĩ rằng, việc hắn đến do thám tại Thiên Langthành thần không biết, quỷ không hay, mà đâu có ngờ, nãy giờ, một thiếunữ với vẻ ngoài xinh đẹp, phất phơ trong tà bạch y đang không ngừng theo sát hắn. Ánh mắt nàng toát lên vẻ uất hận, sự căm thù ngút trời. Dườngnhư, nam nhân dưới kia đã gây nên cho nàng một nỗi đau không gì có thểbù đắp
Đến một góc tối, khi đã xác định không còn ai xung quanh, Dạ Cơ chậm rãi lên tiếng, “Thật không ngờ ta còn có ngày được gặp lại ngươi, đạo sĩđáng kính ạk”
Nghe thấy những lời đó, nam nhân sẹo dài không chút đắn đo giải phóngtâm lực của mình ra xung quanh, nhằm kiểm tra xem kẻ vừa cất lời là ai,rốt cuộc là bạn hay là thù
Hắn nói, “Ngươi là ai? Có gan thì hiện thân cho ta xem”
Hấp thu số tâm lực của nam nhân sẹo dài, Dạ Cơ cười đáp, “Sao vậy? Mớihơn vạn năm có lẻ mà ngươi đã quên ta rồi sao, đạo sĩ? Ngươi có biết,bấy lâu nay hình ảnh ngươi vẫn ở trong tâm trí ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178479/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.