Nhẫn giới, ngọc lâu
Ngay khi đám Thế Thành biến mất, Tuyết Lăng liền quay sang nói với mọingười, “Các ngươi còn nhớ lớp vẩy ngoài của Hắc Long năm nào chúng tamang về không?”
Hồng Hoa gật đầu, “Tiểu thư, người định làm gì với chúng?”
Hoàng Điệp khẽ nhíu mi, chẳng nhẽ người định…
Tuyết Lăng nhìn về phía Tử Vân, “Tử Vân, trong số tất cả, ngươi là người thạo dùng kim chỉ nhất. Liệu ngươi có thể kết đám vẩy đó thành y phụcđược không?”
Khuôn mặt lạnh lùng tựa băng giá ngàn năm của Tử Vân bỗng xuất hiệnnhững ngọn lửa bé nhỏ, chập chờn trong gió tuyết, “Chủ nhân… điều này…tiểu yêu e rằng…”
Nhận thấy Tử Vân khó có thể mở lời, Đán Thần mỉm cười đi lên cất tiếng,“Chủ nhân, người chẳng nhẽ đã quên chiếc áo Tử Vân may hồi nhỏ cho Tử Yrồi sao?”
Nhớ lại chiếc áo “kinh điển” một thời, mọi người đều không nhịn đượccười. Chiếc áo đó được Tử Vân dồn toàn sức lực, tâm trí của mình hòngtạo nên món quà bất ngờ cho Tử Y. Và quả thực, khi nhận được chiếc áođó, Tử Y đã vô cùng ngạc nhiên. Nhưng không phải ngạc nhiên bởi khôngbiết trước ý định của mẫu thân mình mà ngạc nhiên bởi … không thể nhậnra đó là một chiếc áo
Không biết do nhầm lẫn hay chưa bao giờ may áo nên thành phẩm đầu tiêncủa Tử Vân quả thực có chút vấn đề. Đã bao giờ bạn thấy một chiếc áo có 3 tay nhưng không hề có cổ chưa? Thử tưởng tượng khi bạn cố mặc chiếc áođó, đầu bạn khi mắc kẹt trong tay áo, rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178442/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.