“Tứ đệ, tứ muội, hai người tỉnh … tỉnh lại đi”
Giọng nói quen thuộc vang lên cùng với mùi hương dịu nhẹ quanh quẩntrong không gian làm cho thần trí của Hồng Tuyết, Dạ Cơ dần dần trở lại. Mở mắt ra, người mà họ nhìn thấy là một nữ tử với mái tóc hồng khoáctrên mình lớp áo cùng màu, trên trán là ba dấu châu sa với ánh mắt toátlên sự lo lắng khôn nguôi
“Đại … đại tỷ… sao tỷ lại… lại ở đây?”
Thấy Hồng Tuyết, Dạ Cơ cuối cùng cũng tỉnh, Hồng Hoa mừng vui hết cỡ,liền lao đến ôm chầm lấy hai người họ. “Tỉnh … tỉnh rồi… ta cứ tưởng… cứ tưởng hai người… hai người…”
“Đại tỷ, đại tỷ, đệ với nương tử không phải không có chuyện gì rồi sao?Mà tỷ chưa trả lời câu hỏi của đệ đấy, sao tỷ lại ở nơi đây? Không phảitỷ đang ở Vĩ Đồ quốc sao? Còn nữa, yêu quái mình rắn đâu rồi???”
Buông Hồng Tuyết, Dạ Cơ ra, Hồng Hoa chầm chậm nói, “Ta thử dùng vòngngọc liên lạc với tiểu thư, với các đệ nhưng không ai đáp lời. Sợ cóviệc chẳng lành xảy ra nên ta cùng với mọi người nhanh chóng thông quangọc lâu di chuyển đến. Tới nơi, thấy tình hình không khả quan, chúng ta chia nhau ra đến giúp từng nơi”
Ngừng giây lát, Hồng Hoa đưa mắt nhìn về phía sau rồi tiếp, “Còn yêuquái mình rắn ư? Ta đang vây khốn nó trong “Vũ khúc của hoa”. Nhân cơhội đó ta liền chạy đến bên hai người. Nhìn thấy hai người bất tỉnh nhân sự, ta chỉ sợ… chỉ sợ…”
Dạ Cơ nhẹ nhàng lắc đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178427/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.