Ads“Chủ nhân”
Cảm nhân được sự nguy hiểm của Tuyết Lăng, Dạ Nguyệt với DạCơ ngay lập tức tìm cách thoát khỏi nhẫn giới, xem xem rổt cuộc là tên khốn nạnnào có mắt không tròng, dám gây khó dễ cho người đã mang đến cuộc sống cho haingười họ
Thế nhưng đập vào mắt hai người đó là hình ảnh 1 đứa bé traiquần áo rách rưới đang run rẩy, ôm chặt cô bé gái xinh xắn trong vòng tay, dườngnhư sợ rằng đây không phải là sự thật, chỉ cần một phút lơ là, cô gái kia sẽngay lập tức biến mất, không bao giờ trở lại
Đôi mắt lu mờ kia ngày càng tỏa ra thứ ánh sáng trong trẻo,kèm theo đó là từng dòng lệ tuôn rơi. Nét mặt đứa bé đó ngày càng méo mó, biếndạng bởi nỗi đau, sầu ly ngập tràn trong cõi lòng cuối cùng cũng đã có thể biếnmất
Nương tử. Nàng đây rồi. Nương tử ơi, ta đã hứa rằng, nếu mộtngày ta còn sống, ta sẽ tìm thấy nàng. Giờ phút này đây, cuối cùng ta cũng đãcó thể ôm nàng trong vòng tay của mình rồi
Nhìn thấy cảnh tượng cảm động đó, không ai có thể tin rằng,chỉ vài phút trước đây thôi, hai người “tình nồng ý đậm” kia đang cố đẩy nhauvào tử địa. Ánh mắt của mọi người bỗng dưng có chút cay cay, không ai biết dượcnội tình ra sao thế nhưng cũng có thể nhận thấy, tiểu quái kia thật sự toàn tâmtoàn ý với người mà hắn kêu là “nương tử”, kể cả thân hình bé nhỏ đang được ẵmtrọn trong lòng của hắn
Không hiểu sao, nhìn thấy tiểu quái, Dạ Cơ có một linh cảm,rằng đây là người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/106402/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.