Mặc dù Cổ Thủy trấn là một địa phương nhỏ, nhưng Phương gia ở trong Cổ Thủy trấn này lại coi như là nhà lớn hộ lớn, có tổ trạch và từ đường, không ngừng đèn nhang từng đời một người Phương gia không ngừng.
Nhưng lúc này, chỗ của Phương gia vốn đứng sừng sững ở vị trí tốt nhất của Cổ Thủy trấn đã thành đống đổ nát, một đêm lửa lớn dã hoàn toàn thiêu cháy hết toàn bộ nhà cửa của Phương gia.
Lúc này, đang có người của Tử Hà tông dọn dẹp đống đổ nát, chuyển từng bộ thi thể nám đen từ trong đống đổ nát ra ngoài.
Sắc mặt Phương Lâm khó coi tới cực điểm, Lý gia giết người không nói, lại còn phóng lửa đốt cháy tổ trạch của Phương gia, khiến cho những người Phương gia chết đi thậm chí cũng khó có thể nhận diện được.
Phương Dương nhìn từng thi thể bị đốt cháy hoàn toàn trên mặt đất này, toàn thân hắn cũng đang run rẩy, gần như muốn suy sụp.
- A!!!
Phương Dương giận dữ gầm thét lên đầy thê lương, thoáng cái hắn quỳ xuống mặt đất, không ngừng dập đầu về phía thi thể của những người Phương gia đã chết đi.
Phương Lâm không có ngăn cản hắn, lúc này trong lòng hắn cũng đè nén lửa giận tràn ngập, xiết chặt hai nắm tay, nếu có người Lý gia xuất hiện ở trước mặt hắn lúc này, hắn sẽ hoàn toàn không do dự xé xác kẻ đó.
- Các ngươi đã tới, ôi.
Một Tử Hà tông trưởng lão xuất hiện, nhìn Phương Lâm và Phương Dương, lắc đầu thở dài.
Phương Lâm hít sâu một hơi, đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379426/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.