Tiểu tử, đừng thấy bản đại gia dễ khi dễ, bản đại gia nếu như điên cuồng lên, ngay cả bản thân ta cũng sợ ta, ngươi không nên khiêu khích khiến bản đại gia phẫn nộ!
Thi Nhân Sâm nghìn năm run lẩy bẩy nói.
Phương Lâm cười ha ha, hai tay cầm lấy Thi Nhân Sâm nghìn năm, liền bỏ vào bên trong Trầm Long đỉnh.
- A a a!!! Bỏng chết bản đại gia rồi, da của ta sắp tách ra rồi!
Vừa trốn tránh ngọn lửa bên trong lò luyện đan, Thi Nhân Sâm nghìn năm vừa hô to gọi nhỏ, biểu tình kia dường như cũng vặn vẹo.
Phương Lâm nhìn, phát hiện trên người của Thi Nhân Sâm nghìn năm này cũng không bất kỳ vết tích gì, ngay cả một sợi râu cũng không có thiếu đi.
- Nói một chút xem, ngươi hút nhiều thi khí như vậy, chung quy cũng nên có chút biến hóa mới phải chứ.
Phương Lâm vui vẻ hỏi.
Thi Nhân Sâm nghìn năm ủy khuất nghiêm mặt, hai chân đạp đạp, không vui nói:
- Kéo ta lên lại nói sau.
Phương Lâm lại ném nó vào trong ngọn lửa.
Thi Nhân Sâm nghìn năm u oán nhìn chằm chằm vào Phương Lâm, chỉ có điều nó cũng thành thật, vô cùng không tình nguyện nói:
- Bản đại gia lần này không tính toán với ngươi, ngươi nhìn kỹ, để cho bản đại gia bộc lộ tài năng cho ngươi xem.
Phương Lâm cũng lộ ra mấy phần chờ mong, kéo nó ra.
Chỉ thấy Thi Nhân Sâm nghìn năm rơi xuống đất, nó hét lớn một tiếng, sau đó vắt chân lên cổ bỏ chạy.
- Bản đại gia muốn tự do! Không chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379424/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.