Trong rừng rậm u ám, một tay Phương Lâm cầm lấy Thi Nhân Sâm nghìn năm, nhanh chóng chạy trốn, thần sắc hắn vô cùng nghiêm trọng.
Cổ Hàn Sơn và nữ tử áo xanh này ở phía sau người không ngừng theo sát, nhất là dây xích máu thịt mọc ra từ phía sau lưng Cổ Hàn Sơn còn liên tục công kích về phía Phương Lâm, lưu lại mấy vết máu ở trên người Phương Lâm.
- Tiểu tử, lần này bản đại gia sợ rằng phải cùng với ngươi chết ở nơi quỷ quái này, thực sự là trời ghen tỵ anh tài! Bản đại gia còn trẻ như vậy, cũng không muốn chết đâu.
Thi Nhân Sâm nghìn năm quỷ kêu, làm cho Phương Lâm cảm thấy tâm phiền ý loạn.
- Câm miệng!
Phương Lâm rống lên một tiếng, Thi Nhân Sâm nghìn năm lập tức không nói gì nữa.
Phương Lâm quay đầu liếc mắt nhìn qua, hắn âm thầm cắn răng, tốc độ lại tăng nhanh thêm vài phần, toàn thân dường như có từng đọt kình phong thổi lên.
Phía sau Cổ Hàn Sơn và nữ tử áo xanh nhìn thấy tốc độ của Phương Lâm còn có thể tăng lên, đều cảm thấy kinh hãi.
- Cho các ngươi đuổi! Ta độc chết các ngươi!
Phương Lâm vừa chạy, vừa lấy ra một ít chai chai lọ lọ, rải thứ bên trong xuống đoạn đường mình vừa đi qua.
Nữ tử áo xanh nhận thấy có điểm không thích hợp, lập tức dừng bước lại, Cổ Hàn Sơn lại không sợ hãi, trực tiếp xông vào trong khói độc do Phương Lâm tản ra.
Phương Lâm nhìn lại, thấy Cổ Hàn Sơn có thể không để ý tới khói độc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379403/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.